ĐẠO PHẬT LÀ ĐẠO GIẢI THOÁT CHO TẤT CẢ CÁC LOÀI HỮU TÌNH

Đạo phật không công nhận có một cõi trời vĩnh viễn dành cho n hững người xứng đáng được ở, và cũng không có cảnh địa ngục để vĩnh viễn nhốt những người phạm tội lỗi, chừng nào còn một chúng sinh, dù là hạ cấp hay còn bị chìm đắm trong đau khổ, phiền não hay vô minh là còn nghe thấy một tiếng đàn lạc, tiếng đàn ấy có thể làm hại đến những người khác, vì tất cả những người ấy họp thành một phần tử của đại toàn và chừng nào tất cả mọi người chưa đựa giải thoát thì chưa ai hưởng được chân phúc cả.
Lòng tin một cá nhân nằm trong cái đại toàn hưởng được sự sung sướng lâu dài, trong lúc đó có một phần tử khác đang rên xiết trong cảnh đau khổ không thể tưởng tượng, đối với người tu Đạo Phật không thể chấp nhận được, vì phật tử ấy hiểu rằng cảnh địa ngục ở thế gian này mà chỉ có nghiệp quả mà thôi, vì thế mà cuộc sống có giới hạn. Đạo Phật khác với đức tin của những người theo Đạo Hồi dạy rằng tất cả những loài hữu tình sống ở địa ngục hay thiên đường, điều cuối cùng đạt tới cảnh giải thoát tinh thần để được sống vào cảnh Niết Bàn vì Niết Bàn đứng ơ ngoài tất cả các cuộc sống hạn hẹp lệ thuộc vào luân hồi.

Không có nhận xét nào: